Cười chảy nước mắt bài văn viết về gia đình của bé 11 tuổi

Lời lẽ trong bài văn vẫn chưa được chau chuốt, mượt mà nhưng rất trong sáng và lạc quan yêu đời, làm ấm lòng người đọc.


Bé Tiểu Tôn
Bé Tiểu Tôn

Cách đây ít ngày, một người phụ nữ họ Triệu ở Trung Quốc đăng tải lên trang mạng xã hội Weibo bài văn do Tiểu Tôn - con trai lớn của cô viết, không ngờ bài văn lại thu hút được sự chú ý của rất nhiều người và đang được mọi người chia sẻ với tốc độ chóng mặt.

Dưới đây là một trích đoạn trong bài văn viết về gia đình khiến người người phải phì cười của cậu bé:

“Nhà tôi hiện nay có 5 người, một người ngoài 70, hai người trên 40 tuổi, 1 người hơn 10 tuổi và một người chưa được 1 tuổi. Chúng tôi có những lúc cười đùa vui vẻ, có những lúc tranh cãi ầm ĩ nhưng dù thế nào thì mọi người vẫn luôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau.

Một ngày của bố tôi, 70% là dành thời gian để đánh chữ viết tài liệu. Số chữ bố đánh ra mỗi ngày nhiều như gạo trong thùng, mà gạo thì nhiều lắm, đếm không xuể...Ngày nào cũng hơn 11 giờ đêm bố mới đi ngủ, có thể thấy được cống hiến to lớn của bố với gia đình này.

Mẹ tôi chính là giúp việc phục vụ bên người em trai, chỉ cần em khóc là mẹ hệt lính cứu hỏa, nhanh chóng có mặt tại hiện trường dập tắt tiếng khóc. Trước kia mẹ đi làm, tôi hỏi mẹ bài tập, mẹ lập tức giảng cho tôi mà bây giờ mẹ nghỉ sinh, ở nhà cả ngày lại không có thời gian chỉ bài cho tôi, mẹ phải chăm sóc em trai 24/24. Bà nội lại trở thành “trợ thủ” đắc lực nhất cho cả nhà. Bà làm cơm hộp cho tôi đi học, còn nấu bột cho em trai.

Trong tương lai, tôi chính là trụ cột của cả nhà, nếu học hành không hẳn hoi, sau này sẽ không có cơ hội xin việc. Cho nên ngày nào tôi cũng cố gắng tự học, ở lớp tự học một chút, về nhà tự học một chút. Mỗi ngày, tôi ngẩng đầu thấy công thức, cúi đầu làm bài tập, ngày nào cũng làm bài tập đến mệt nhoài.

Em trai nửa tuổi chính là hoàng đế trong nhà, không phải làm việc gì mà mọi người còn phải vây quanh em ấy. Lúc em ấy khóc như quả bom phát nổ, ngay cả khi ngủ quả bom cũng có thể bất ngờ phát nổ bất cứ lúc nào. Tóm lại, em trai với bom có điểm chung lớn nhất, đó là chớ có chọc vào.

Đây chính là gia đình tôi, một gia đình bận tối mắt tối mũi. Dù bận rộn chúng tôi cũng không quên giúp đỡ lẫn nhau. Cũng bởi vì thế, mọi người dù mệt nhưng vẫn luôn đầy ắp tiếng cười.”

Bài văn không có ngôn từ hoa mỹ chau chuốt, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều chân thật, sinh động, khiến mọi người vừa cảm động vừa buồn cười.

Cô Trương, cô giáo dạy văn của Tiểu Tôn cho biết, khi cô giao đề bài viết về gia đình, trong hơn 80 bài văn của cả khối 6 thì cô ấn tượng sâu sắc nhất với bài văn của Tiểu Tôn. Chị Triệu, mẹ Tiểu Tôn cho biết, sau khi sinh thêm em bé, cả nhà chị cũng bận rộn hơn. Trước đây chị có nhiều thời gian để chăm sóc, cùng chơi cùng học, làm bạn với Tiểu Tôn.

Giờ bận rộn với em bé nên chị khó có thời gian quan tâm nhiều đến con trai lớn. Tiểu Tôn mới lên cấp 2, môi trường mới, chương trình học lại nặng, chị Triệu biết con trai phải chịu áp lực rất lớn, nên chị vẫn luôn thấy áy náy với con. Nhưng may mắn là Tiểu Tôn rất lạc quan, biết suy nghĩ tích cực và có ý thức, trách nhiệm. Tiểu Tôn luôn tự giác học hành, thời gian rảnh ở nhà còn đỡ đần bà làm việc nhà và phụ giúp mẹ trông em, rất ra dáng anh trai lớn. Chị Triệu rất tự hào về con.



from Ăn Chơi XãLuận.com tin tức Việt Nam đọc báo mới 24h trong ngày http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=1332200
via Đệm bông ép Alias

Unknown

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét